Saturday 18 April 2009

Vietnam 2007

For things which have passed.

Saigon, 2007

Thoắt đấy, nhìn lại gần một tháng tôi không viết. Hôm qua ngồi trong Serenade với anh Trung, người yêu Ngọc anh cũng hỏi tôi dạo này có còn viết không. Tôi trả lời câu hỏi như nhiều lần trả lời mọi người. Rằng không viết thì tốt, nhiều lúc blog một mình, rồi mọi thứ cũng qua đi. Ừ đấy, qua đi nhanh thật, qua đi…

Cuộc sống đối với tôi dạo này bình thản, nhẹ nhàng trong cái mà tôi có thể expect. Về ĐN, chị Phương Anh hỏi có gì vui ko em? Tôi trả lời cũng như những lần khác về nhà. Về nhà để quay lại nghe mọi người nói mình già đi, về nhà để nhận ra rằng mình vẫn còn nhiều trách nhiệm, hay cảm thấy mình phải có trách nhiệm. Và về nhà để nằm ngủ với mẹ, để them được ăn cháo bí đỏ, khoai môn mẹ nấu.

Tôi cứ đi, và rong ruổi. Tôi đi chơi nhiều, nói rằng vì đấy ko phải nhà của mình. Những lý do và chứng cớ, rồi bạn bè,… Tôi bị nhầm lẫn, không còn biết cái nào là thật. Ừ, là thật, thật như câu nói của TG vào ngày 24/12.

Về ĐN, tôi lại đi với Hoàng. Hoàng đến nhà bà ngoại, trời mưa và chở tôi lòng vòng ngoài phố. Hai đứa thân nhau, một tình bạn gần gũi, cũng ko hẳn là vui với nhiều tiếng cười. Lần nào về nhà tôi cũng đi với Hoàng. Cũng là một người bạn tri kỉ. Trời mưa, tôi và Hoàng vòng lại khi đang trên đường chạy lên Bãi Rạng. Tôi vẫn chưa lên lại con đường dốc một bên là biển trên cái dốc ấy từ dạo trước về. Dạo trước về tôi đi với gia đình, đầy đủ 4 người và ba chụp ảnh cho tôi, cái ảnh trông trẻ con lùn chũn.

Tôi gặp nhiều bạn bè ở SG, nhiều đến mức ăn cơm ở nhà một tuần một lần. Những người bạn mới, những người cảm thấy thú vị để lien lạc với nhau sau đó, rồi bạn cũ, rồi những người ở HN vào. Chẳng biết từ bao giờ trước mắt mọi người tôi là người có nhiều bạn, có quan hệ rộng. Tôi cũng trả lời rằng mình có nhiều bạn, khi nghĩ đến những người mà tôi coi là quan trọng, là thi thoảng trong đó cái mà tôi coi là tri kỉ. Như Ngọc, như Vân, Trà, chị dominotism, người yêu quý nhau chỉ qua esnips? Hôm nọ buổi tối nhận được msg của isolabuca, anh bảo ‘thanx em QA hâm’ cũng làm lòng thấy vui, vì mình hâm thật, và được coi như trẻ con. Chị Giang Hồ thì cũng đã qua lại HL. Lúc từ nhà chị đi về nghĩ mình phải ôm trên blog vì ở ngoài hai đứa con gái chẳng ôm nhau được. Tôi nghe về chị hthg từ khi mới qua HL, cũng là một người có quan hệ rộng. Thế mà, cái quan trọng đối với tôi là việc tôi coi người đó có quan trọng với mình không. Chị G với tôi, thấy quý nhau hơn chắc vì những gì giống nhau, vì cái phần không thay đổi được phát hiện ra từ cái đêm uống rượu trong nhà sàn. Có những hôm đi với N, (dancing) partner của mình, tôi thấy mình dù sao còn sướng hơn chị G. Bởi vì tôi ko yêu N, tôi không phải trải qua những cảm giác yêu thương để phải tự kìm nén bản thân, không phải hạnh phúc để rồi đau khổ. Tôi mà, một người bình thường và chỉ mong mình là người bình thường.

Ngọc hỏi nếu thế này thế kia thì tôi có yêu N ko. Tôi trả lời rằng không. Vì tay TG ấm lắm. Vì khi tưởng tượng ra cảnh đi bên anh tôi vẫn còn thấy che chở. Tôi chẳng biết TG thế nào. Đóng blog lại với TG từ lâu, tôi nghĩ cũng chẳng sao, mình đã đóng lòng lại với TG rồi mà. Tôi cũng chẳng biết gì về anh, blog thì chẳng thấy. Những cái friend list hay quick comment cũng chẳng có gì. Chỉ biết ông ngoại TG mất. Ông gần gũi với mẹ anh. Lúc trước, tôi cũng nghe anh nói chuyện có nhắc đến ông. Chắc cũng là một phần quan trọng. Nhưng không biết bây giờ thì sao. Lòng người mà, thay đổi.

Không biết cuối năm nay Vân về chưa. Nhiều khi nhớ nó, thương nó. Nhưng nhìn nó thì vẫn thấy sướng. Con Vân béo trắng. (Như tả heo :D) Còn chị G, bao h xong có về lại VN ko. Nếu là tôi, tôi sẽ chọn người vui vẻ, không sóng gió. Nhưng cũng là tôi, biết rằng con người mình, lại sẽ cư xử một cách bồng bột. “Đọc truyện được tưởng tượng, thích nhỉ?”, những giấc mơ, tiềm thức, thực tại,… Tôi không thích mơ, không thích tưởng tượng. Tôi cũng không biết mình có đang và còn có thể sống hết mình, sống mà không suy nghĩ được không.

No comments:

Post a Comment

random walk during my journey

no9blue - View my most interesting photos on Flickriver